Em ghét lắm biển khơi xa thăm thẳm,
ghét con tàu màu xám chở anh đi.
Ghét thật nhiều hoa biển của anh khi,
được gần anh nhiều hơn cô em gái.
Em ghét lắm tiếng đại dương gào thét,
anh nghe nhiều hơn cả tiếng em cơ.
Em ghét ghe đêm có ánh trăng mờ,
anh ngắm hoài và quên em đó thôi.
ĐK: Anh ơi những ngày băng trùng,
anh nhớ đừng quên em.
Anh ơi những đêm lộng gió, em ghét anh ghê
sao nỡ để em lạnh lùng.
Em ghét lắm bờ môi xinh hoa mộng,
nhìn anh cười tàu cập bến xa xôi.
Em muốn anh đừng làm vẻ đơn côi,
mà phải nhơ em còn đây nhé anh.