Biết rằng không được nhưng cũng ngỏ
Nỗi niềm thương từ lâu ấp ủ
Đường dài đi mãi về đâu
Đành rằng tha thiết cho nhau
Giữa mình cách một thu sầu.
Nhớ chiều mưa buồn ray rứt đổ
Lối lầy trơn tìm em phố nhỏ
Đèn mờ soi ngõ không tên
Tạ từ buông cánh tay em
Đã buồn nên lại buồn thêm.
ĐK:
Mưa ơi sao hoài ! nghe như mưa trong đời nào ai biết cho ai
Gió hỡi hãy ngừng cho hết mưa
Nơi vòng tay tiễn đưa! sao mơ bỏ lạnh em về.
Mấy mùa thu về không lá đổ
Có biệt ly nào không nức nở
Một người thao thức đêm thâu
Một người cách sông sâu
Bao giờ mới được gần nhau...???