Tình em ngày nớ anh còn nhớ khong
ngày em còn tuổi mười lăm
Anh là nhạc sĩ, em là nữ sinh
Ngày ngày cấp sách đến trường
Anh theo đuổi mãi đòi đưa em về
Anh thường lẻo đẻo theo sau
Em thì mắt cỡ bỏ đi âm thầm
Anh hờn, anh giận, anh trách
Nói rằng "Em ni sao quá vô tình!"
"Anh ni sao kỳ ghê rứa!
Làm răng em biết anh đây muốn gì?"
Anh liền nắm lấy tay em
Hôn lên làng má để cho ửng hồng
Thẹn thùng em chạy về nhà
Mẹ em cười nói, "nhỏ nầy đã yêu!"