Sẽ nhớ mãi khúc ca chiều ấy
Trong cơn mê vẫn luôn xanh ngời
Một cuộc tình sương khói đã mau tàn phai
Sẽ nhớ mãi chiếc hôn nồng cháy
Cho con tim vẫn luôn yêu đời
Này người tình yêu dấu, sao đã xa rồi
Từng giọt lệ long lanh trên bờ mi
Yêu nhau cớ sao xa nhau, cớ sao xa nhau
Cánh hoa mơ màng
Làn mây trôi, trôi đi theo phương nào
Thuyền kia ơi sao chưa được bến mơ
Cho em nỗi đau không vơi
Vết thương muôn đời
Mãi sống trong lòng em