Từ khi em trở thành nữ tu...
Kinh với sách em mang đầy hồn...
Tình dấu kín lấy chi buồn phiền...
Trong chiếc áo chùng tu khăn von
Từ khi anh trở thành nguòi điên...
Anh không biết thế gian là gì
Anh không biết đến chi cuộc đời
Anh chỉ biết có em mà thôi
ĐK
Em ơi em ơi...
Em mơ chúa hay mơ thiên đuòng này...
Em yêu chúa hay yêu nhân loại này
Còn anh là người sao chẳng yêu
Em ơi...em ơi...
Em mơ chúa hay mơ thiên đường này...
Em yêu chúa hay yêu nhân loại này...
Bỏ anh hoả ngục sao đành
Rồi ma sơ cười buồn bỏ đi...
Anh đứng chết trong khung trời chiều...
Nghe đâu đấy tiếng kinh nguyện cầu...
Bỏ...anh...sao...đành...ma...sơ...