Đời đã tàn thu, đã úa vàng
Xuân hè quá vãng dưới mồ oan
Đông phong giang rộng đôi tay lạnh
Đón quãng đời sau ở cõi hàn
Tri kỷ dăm ba thằng bạn thiết
Đưá gần, biến thái nặng tâm ma
Đưá xa, năng nổ như thời tiết
Phân định làm sao chữ chính tà?
Nhớ nước toan về, e hại nước
Đỉnh ngu còn bám cứng ngai vua
Không đành tiếp máu cho quân cướp
Thẹn với tiền nhân, chiến hữu xưa
Da ngựa bọc thây còn chẳng tiếc
Sống trăm năm nữa ích gì quê
Thịt xương khó rã trong mồ tuyết
U ẩn hồn ma khó trở về?