Anh viết, mầu xanh của mắt em,
Mầu xám những đêm dài,
Mầu hồng trang thự
Anh viết, sẽ không bao giờ viết nữa,
Nếu ngày nào em vĩnh viễn xa anh.
Anh sẽ sống đơn côi như một kẻ độc hành,
Đi sâu mãi vào giữa lòng hoang ma.c.
Anh sầu muộn sẽ tan thành sóng cát,
Nghe thời gian lặng lẽ lướt chân quạ
Quên bẵng ưu tư, quên bẵng tuổi già,
Quên khát vọng những mùa xuân bất tuyê.t.
Anh mất em, đâu còn gì tưởng tiếc,
Đâu còn gì ngoài hành lý thương đau
Em mất anh, em có mất gì đâu,
Ngoài mộng ảo và tháng ngày vô vi..
Linh hồn anh từ lâu em ngự trị,
Ngai tim xưa hoang phế với tình xưạ
Giấy hồng thương yêu viết mấy cho vừạ
Không hồi đáp tình nào còn tồn tạị
Em chưa yêu nên chưa từng cuồng dại,
Chưa thù đêm sâu chưa ghét trăng thanh.
Phòng hoang sơ thui thủi một mình anh,
Đầu gục xuống tình sầu thêm rực rỡ
Quên bẵng ưu tư, quên bẵng tuổi già,
Quên khát vọng những mùa xuân bất tuyê.t.
Anh mất em, đâu còn gì tưởng tiếc,
Đâu còn gì ngoài hành lý thương đau