Khuya thâm sâu lắng nghe bên mộ nàng.
Ngàn lời ai oán xoáy tromh tim đau.
Kìa tình nhân ma hát trên hoang tàn,
Trùng trùng câu ca hằn vết mặt hoa.
Tiếng hát như lời gió vướng trên ngọn cây.
Tiếng hát như hờn oán thoáng trong hương đêm.
Và chao ôi, người yêu đó ngỡ đã bên ta.
Bao nhiêu đêm nhớ em không hề tàn.
Bềnh bồng nhân thế Hát câu chia xa.
Mồ hồn nhiên chôn dấu chân hoang đàng.
Vầng hồng đang qua Nào thấy người ma
Đến với em lần cuối, thấy em rồi xa.
Đến với em lần cuối nước mưa tinh khôi
Và chia tay người yêu mất mãi mãi trong ta.
Trong đêm nay gái liêu trai về nhìn
Và từ đôi mắt thiết tha thương đau
Giờ còn đâu em tiếng ca trên mồ.
Hồn người hoang mang.
Hồn nhớ nào khuây.