Đêm dần xuống tôi với tôi nơi này, ngồi đếm sao mong chờ.
Em giờ đã, vui với ai quên tôi, giờ đã quên tình tôi.
Xưa người nói, ta sẽ đi chung đường, dù bão giông không sờn.
Nay người để tôi giá băng hiu quạnh, giọt nước mắt rơi tả tơi.
Em có hay biết tôi mong chờ, dù biết em sẽ không về đâu.
Người yêu hỡi, hãy quay về.
Ôi lạnh quá, con gió Đông đang về.
Mà hỡi em sao không về.
Anh chẳng dám mơ ước chi cao vời.
Chỉ muốn em kề bên.
Mưa giờ đã rơi nát trên hiên nhà.
Tình chúng ta vỡ tan.
Cho dù đã say đắm bao nhiêu lần.
Càng đắp xây càng tan.
Tôi vẫn trông ngóng bên hiên nhà.
Ngày tháng năm vẫn không đổi thay.
Tình yêu đó.. vỡ tan rồi.
Em có hay biết tôi mong chờ.
Dù biết em sẽ không về đâu.. người yêu hỡi.. hãy quay về.
Mong trời sáng, khi lũ chim bay đi, thì thấy em quay về.
Ôi hạnh phúc sao với tôi mỏng manh..
Giọt nước mắt tan tình ta.
Và tôi vẫn ngồi, buồn buồn đau.