Vì cuộc đời buộc chặt mình vào bùn
Vết nhơ kia như không sao xoá tan
Trách than ai đem bao nhiêu trái ngang u sầu
Khiến cho tôi như không sao thoát ra.
Cho mây đen kia che kín phủ bầu trời
Một bầu trời toàn màu tối đen
Người lầm đường tự tìm không ra lối đi
Đời còn lại nghìn vạn nghìn ngày sầu.
Nếu như không ai cho tôi lối đi
Đắng cay hơn khi bao nhiêu khát khao quay về
Mất đi trong phút giây không nghĩ suy
Nay tương lai mai sau đã như không còn.
Một đường cùng chỉ một lối đi
Giờ còn làm được gì khi tôi trót sai
Bão giông che ngang đời tôi... há...
Nhìn lại ngày tháng tôi đã sai lầm.
Mặc dù nhận ra nhưng tôi vẫn cứ sai lầm
Để rồi giờ đây khi mang bao nhiêu đớn đau ê chề
Thầm mong chỉ là cơn ác mộng.
Giờ thì ngày tháng sau cuối tôi vẫn hy vọng.
Làm một người tốt cho đến giây phút sau cùng
Mọi người hãy cho tôi thêm
Lối đi lối quay về người ơi...