Chiều buông lơi cho gió đưa mây
Để trời xa trong cõi hoang vu
Từng hàng cây gửi lá vàng bay xa
Vào hồn ta ôi những chiếc lá rơi.
Ta mơ em trong những hoang vu
Ta mơ em vào chiều cuối thu
Ta mơ em cho ướt đôi mi
Ta mơ em đường mòn lối đi.
Tình bơ vơ cho lá cô đơn
Và mùa thu cho nắng dỗi hờn
Đường nào cho ta mơ về với người tình
Một mình đi trong cõi trời vắng tênh.
Cho ta mơ trong những lạnh lùng
Cho ta mơ quên đi thời gian
Cho ta mơ trong cơn tận cùng
Cho ta mơ như loài thú hoang..
Tình bơ vơ cho lá cô đơn
Và mùa thu cho nắng dỗi hờn
Đường nào cho ta mơ về với người tình
Một mình đi trong cõi trời vắng tênh.
Ta mơ em trong những cơn điên
Ta mơ em nỗi niềm triền miên
Ta mơ em trong những u mê
Ta mơ em đường dài lê thê.