Lặng lẽ về trong tôi chiều mưa gió đầy
trời lòng ai không lửa dậy
lòng ai không lắng nghe
Lặng lẽ về trong mơ ngỡ như đợi như chờ
màu mắt em bỡ ngỡ thoáng một mùa hương xưa.
Mùa xuân là hơi thở rạo rực một đời nhau
rừng hoang sơ đã mở chẳng dễ gì nhạt phai
Hoa sầu đông ngan ngát tưởng còn thấy
cơn mưa em dù xa xôi mấy
vẫn còn một thoáng hương xuân.