Tác giả: Linh Nga
Rồi một chiều đông Ban Mê nhớ về một khung trời xa lắc. Rồi một chiều đông Ban Mê nhớ hoài một khung trời chia xa. Nắng ươm vàng trên trên thành phố, xa hoài sắc trời xanh. Ta tiễn nhau chỉ một nụ cười và ánh mắt đong.