Đêm bây giờ đêm sắp sang xuân
khói bếp nhà ai bâng khuâng gợi nhớ.
Phút giao thừa sao thiêng liêng
lạ câu nói yêu em vẫn cứ ngập tràn.
Em bây giờ em vẫn như xưa
bối rối nhìn anh mỗi khi hò hẹn.
Vẫn dịu dàng như một cánh én
theo mùa xuân em bay về đây.
Đêm cuối năm yên lặng lắng nghe
lời của gió đùa hương trên tóc.
Trên đường về bỗng dưng em khóc
anh ngại ngùng nói tiếng yêu em.
Câu nói đơn sơ hóa ra chẳng dễ
mình quen nhau từ những ngày xưa.
Sao chưa nói lời yêu thương khi gặp
cứ chắt chiu đợi cuối năm này.