Mẹ ơi từ khi mẹ lìa dương thế
Đâu còn ai nói với con những lời dịu dàng
Đâu còn ai nâng dắt con như ngày thơ dại
Giờ chung quanh con chỉ toàn những lời đay nghiến
Giờ chung quanh con không việc công hề nghỉ tay!
Mẹ ơi sao mẹ nỡ bỏ con
Bỏ con bơ vơ trên đời
Đắng cay ấm lạnh, con cậy nhờ nơi ai?
Mưa sa bão táp biết lấy ai, lấy ai dang tay chở che?
Mẹ ơi con đâu có làm gì nên tội
Mà sao đời, mà sao đời cứ mãi đầy đọa con?