Như bao nhiêu giấc mơ tuổi ngây thơ
hồn nhiên trong trắng
thích mơ sưởi trong chiều nắng
Ngắm những cánh hoa đua nhau vươn cao
khoe bao màu tươi thắm chẳng nghĩ suy
Như bao nhiêu giấc mơ tuổi hồn thơ
đời mong khôn lớn sẽ đi trong mưa thật ướt
Vuốt tóc lắng nghe mưa rơi
cô đơn ưu tư hằn mi xanh
Như bức tranh thôi dừng mơ
thôi đừng xin biết yêu
Biết yêu sẽ mang sầu đau nhờ hoài mong
giây phút êm đềm rồi sẽ qua mau
Chỉ có cô đơn thôi xin em hãy lắng nghe
cuộc đời kia chỉ là mây gió
Chẳng mang bao nhiêu mộng ước
quên hết đắng cay ưu tư lo âu
Không như người chung quanh
Thôi đừng mơ thôi đừng xin biết yêu
Biết yêu sẽ mang sầu đau nhờ hoài mong
giây phút êm đềm rồi sẽ qua mau
sẽ mãi mãi trôi hoài ...