Ngày xưa khi gặp em, muốn quen được em,
thì anh đây nói lời âu ếm ngọt ngào.
Rằng anh chỉ yêu mình em, anh chỉ có mỗi mình em,
bất cứ trong giây phút nào ,anh đều nhớ đến em.
Nói cho em một lời ,có phải như thế không anh?
Nói cho em rằng anh không phải như thế,
anh chỉ yêu một người ,và người đó là em.
Tại sao anh ,không chịu nói thật với em.?....
Bây giờ dù nói hay anh không nói, thì em cũng không hề tin.
Thật lònh anh không biết làm sao, thật lòng anh không muốn như thế. Đánh mất em thôi một người ....
Cuộc đời mang đến em bên anh cho anh từng ngày sống hạnh phúc,
nhưng rồi cuộc đời giờ lại sao quá trớ trêu.
Một người anh chọn yêu, một người với anh luôn hết lòng.
Anh biết làm sao, anh phải cố quên ai biết làm gì ...
Vì có thế anh đây cũng không thể thế,
làm sao để chấp nhận anh không của riêng em.
Một là anh chọn em, còn nếu không hãy quên em,
anh không thể yêu hai người dẫu cho anh rất yêu em....
Không thể chọn lựa