Đời người ca sĩ yêu ai đâu dám ngỏ lời
Chỉ còn lời ca mong người yêu tôi thiết tha
Mà người đâu biết, khi tôi đã lỡ phận nghèo
Đâu dám leo trèo khi té sẽ đau nhiều hơn
Nhiều lần muốn nói nhưng sao chưa ngỏ nên lời
Nhìn lại đời tôi, thân nghèo nên đâu dám mơ
Là người ca sĩ, bán vui trong những đêm buồn
Như kiếp chuồn chuồn vui chẳng đậu buồn nào hay
Thương em ko nói nên lời, ôm cánh thư mời ngày em cất bước theo chồng xa
Vào cuộc chơi tôi xây lâu đài em, sóng xô bờ đưa cát về lại biển khơi
Giờ còn đâu nữa khi em nay đã xa rồi
Còn lại mình tôi như con đò ko nước trôi
Cuộc tình mây khói ai xui tôi lỡ yêu người
Nay cũng xa rồi xin chúc người được trọn vui.