Đường tình nào thênh thang, giờ duyên ta muộn màng
Lời cho nhau tình yêu luôn thắm sâu
Như đồi thông xanh màu, ngày nào khắc tên nhau
Nào ngờ tình phai phôi, người xưa xa thật rồi
Từng cơn mưa rơi buồn như tiễn đưa
Về nẽo xa mịt mờ, thoáng dại khờ trong mơ
ĐK:
Đà Lạt đêm nay sương mù rơi ướt lạnh
Bước chân buồn lặng lẽ giữa trời khuya
Ngã bóng mình tôi em đã xa rồi
Tình chợt về rồi lặng lẽ ra đi
Đà Lạt đêm thơ, bao kỷ niệm xưa
Lòng nhói đau mi hoen úa lệ sầu
Lời ngọt ngào cho nhau,giờ riêng ta nghẹn ngào
Bao ngỡ ngàng lòng chua xót miên man
Giờ tìm về nơi đâu, tình xưa phai nhạt màu
Vòng tay ôm thơm nồng thôi đắng môi
Người bỏ ta đi rồi ta lạnh lùng đơn côi
Người vội vàng sang ngang, để duyên ta bẽ bàng
Người cho ta bao niền đau xót xa
Nẽo ân tình héo mòn từng ngày qua !