Chiều buồn ngồi một mình
Nhìn mây trôi mênh mang
Nhìn đôi chim lang thang, lang thang
Trời buồn người càng buồn
Trông mây nước thêm bâng khuâng
Nhớ em từng phút mong từng giây em ơi
Biết rằng cuộc tình đầu
Thường gây bao thương đau
Càng yêu nhau càng xa nhau mãi mãi
Thà rằng người đừng về
Cho nuối tiếc thêm dâng cao
Để cho tình chết theo mùa Đông năm nao
Người đến tìm tôi một đêm trời bão bùng
Giọng nói người xưa như hờn oán
Đừng nhắc người ơi mười năm rôì còn gì
Anh sợ anh sợ những ngày biệt ly
Thế rồi tình lại buồn
Vì ai gây chia ly
Vì ai em ra đi mãi mãi
Giờ thì còn lại gì
Hay muôn kiếp khóc cho nhau
Chúc em hạnh phúc trong tình duyên mai sau
Giọt lệ này em cho anh hơn tất cả.
Giọt lệ sầu em đã giết trọn tim anh.
Đêm hôm nay trên cánh tay này,
Ta cho nhau những lời nồng say.
Chuyện tình mình xây bằng nước mắt,
Có bao giờ tan vỡ đâu em?
Lời thề nguyện muôn năm sau anh vẫn nhớ.
Nụ cười này, đôi mắt đó làm sao quên.
Anh xin hôn hôn lên suối tóc mềm
Cho anh đi trong mộng thần tiên
Từ giờ này anh nâng giấc ngủ triền miên.
Đ.K.:
Lời buồn nào trao hết đi em
Vì tình yêu đôi ta là thế
Quên muộn màn, yêu trong vội vàng
Chưa cạn lời đêm đã vội tan.
Còn buồn nào hơn phút chia tay
Tìm nụ hôn cho nhau lần cuối
Em bùi ngùi, anh lo sợ nhiều
Trên đường về, đêm vắng đìu hiu.
Tàn hẹn hò, em suy tư, anh thức trắng.
Gần một người, sao vẫn thấy lòng cô đơn.
Khi xa em, đau buốt tâm hồn.
Nghe quanh đây, đâu cũng là em.
Và từng hồi, ngoài hiên lá rụng buồn thêm.