Anh nói rằng anh sẽ về thăm quê miền Trung, dù năm tháng dài đường xa lạnh lùng. Dòng sông Hương còn trôi, vầng trăng xưa còn soi, sao không thấy anh về thăm anh ơi. Câu hát lời ca ước nguyện xưa nay còn đâu, giờ anh núi rừng ngàn xa dãi dầu. Dù anh đi đường mây, tình quê hương còn xây. Anh nhớ về cho ấm lại ánh trăng thề. Em ơi, chiều nay rừng sương phủ, quân hành đường còn xa ngàn hoa sim tím mênh mông, hoa sim thầm nhắc anh duyên tình, thương thương về bóng hình người em bên mái nhà tranh. Em gắng chờ anh đến ngày mai chung lời ca, rồi đây nối lại tình xưa đậm đà, người hôm nay còn đi - người mai kia còn đi nhưng sẽ về vui ấm lại ánh trăng thề.
Tôi vượt đường xa xôi tìm em đã khắp nơi, ra miền Thùy dương xưa trăng nước còn mộng mơ. Nghe tiếng chuông chùa bên dòng Hương Giang lững lờ, bến cũ cây đa nay còn thắm duyên tình xưa. Nhưng một mùa trôi qua rồi năm tháng xuôi theo, khắp nẻo đường quê hương không thấy người mình yêu. Tôi chút u buồn qua trời xa khuất bóng chiều. Em có hay chăng riêng lòng tôi nhớ thương nhiều. Đây, trăng nước năm xưa còn đây, trăng sáng soi đôi má gầy. Nhưng nào xót xa tình ai. Đâu, hoa thắm năm xưa còn đâu, hoa trắng vương trên mái đầu. Thương người nắng mưa dãi dầu. Mong đợi từ bao lâu giờ em chết nơi đâu, chưa chọn niềm thương yêu chưa hết lòng tìm nhau. Đây tiếng kinh cầu xin ngàn sau không vướng sầu, dâng nén hương yêu câu thề ghi mối duyên đầu.