Tân Cổ Tình Mẹ Trong Tim

Tác giả: Nguyễn Tâm
Ngâm thơ:
Ầu ơ ơ
Ví dầu con ngủ cho ngoan,
Mai sau khôn lớn trở thành hiền nhân,
Mẹ thương con trẻ vô ngần,
Như trăng mười sáu
Ầu ơ ơ
Như trăng mười sáu trong rằm tháng giêng.


(Lý Trăng Soi):
Ôi mẹ tôi, người như trăng sáng soi đường,
Khi ngày rời nôi bước đi đầu đời,
Con khờ nào đâu biết công sanh thành
Mẹ hiền ơi, đời con hoa nở như có mẹ kề bên,
Dù gian lao năm tháng không phai,
Sương gió nhiều thân mẹ gầy hao.

Vọng Cổ:
Con ơi trên thế gian có đấng sanh thành nào mà không thương yêu con trẻ?
Từ ngày chuyển dạ sinh con ra trong muôn vàn khó nhọc
Thì lòng mẹ vẫn cầu mong cho con trẻ được vuông tròn.

Hạnh phúc thiêng liêng khi con khóc chào đời
Từ thuở trong nôi con còn đỏ hỏn,
Thì đời mẹ đã dành riêng hết cho con.

Nay con trẻ về lại chốn quê xưa,
Gần bên mẹ con dạt dào niềm cảm xúc.
Tiếng mẹ ầu ơ tình quê mãi trong con,
Như tiếng suối trong nguồn, ngọt ngào êm ái.

Đời mẹ đã trải qua bao lần khó nhọc,
Thì có sá chi chuyện dâu bể trong đời?
Chỉ thương con thơ chưa nếm trải phong trần
Nên mẹ dạy con từng bước đi dáng đứng,
Sống ngay thật hiền hòa với nhân nghĩa thủy chung.

Nhớ lại ngày nào khi mẹ tiễn con đi,
Vắt cơm nắm mẹ cho con ăn lót dạ
Chan chứa thâm tình dù con ở phương xa,
Thì lời mẹ trong lòng con trẻ khó nào quên.


(Trăng Thu Dạ Khúc):
Hỡi con yêu ơi con giờ đây đã lớn khôn,
Mẹ không mong gì, mơ ước sum vầy,
Tình quê con nhớ khắc ghi!
Thủy chung giữ vẹn ân tình mẹ thương mến con.

Ôi dòng sông quê, hay dòng sữa mẹ hiền?
Ân cha nghìa mẹ con thờ ngàn năm khắc ghi.

Dù đời phong ba con nên vững tay chèo,
Mẹ luôn ở cạnh cận kề bên con, con mến yêu.

Vọng Cổ:
Tình mẹ bao la như tiếng vọng quê hương
Như vầng trăng thu trong đêm trường soi lối
Như ánh nắng ban mai ru đời cho con trẻ
Khi từ tiếng khóc con thơ ngày con mới ra đời.

Con lớn khôn theo từng tiếng mẹ ru hời
Rồi theo mấy bận trăng tròn rồi lại khuyết,
Thì dáng mẹ hao mòn tóc mẹ bạc màu sương
Tuổi xanh qua rồi mẹ chẳng màn gì hơn,
Hạnh phúc của mẹ bây giờ là con trẻ,
Ngày con lớn khôn mẹ an lòng nhắm mắt,
Vì mẹ đã hy sinh cho con lớn nên người.


(Đoản Khúc Lâm Giang):
Mẹ xin mẹ đừng xa con!
Chớ nói câu chia lìa cho đớn đau!
Đời con sống sao nên người
Khi mẹ hiền không còn kề bên?.

Đời muôn ngàn hiểm nguy,
Con biết chi khi con còn ngây thơ
Cúi xin mẹ hiền sống bên cạnh con,
Cho con ấp ôm thuở nào
Như ngày trước khi rời nôi.

Kìa ngoài trời âm u,
Giăng kín mây đen,
Con biết phương nào,
Một mình bơ vơ,
Côi cút mình con mẹ hỡi đành sao,
Chia cách là ngàn thu vĩnh biệt
Khó mong gì ngày sao tao phùng.

Kính bái thâm ân ơn sanh thành,
Cầu mong trời đất linh thiêng cho phụ thân an phúc,
Sống lâu niên trường bên cạnh đời con,
Cúi xin ông trời thương dùm con hẫm hiu!

Đừng khóc nữa con ơi mẹ vẫn còn bên cạnh,
Dù sức kiệt tàn hơi mẹ bên con trọn đời
Đêm nay sương thu ướt lạnh bên chiếc võng,
Mẹ ôm con vào lòng mà cất kẽ lời ru
Ru con ru mãi muôn đời
Mẹ là trăng sáng muôn đời trong tim.
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: boius
Người sửa: Ác Mìn
Bài này đã được xem 13992 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4