Nơi khoảng trời riêng em, tiếng đàn tôi ở đó!
Mong manh âm vọng của nỗi buồn,
Còn sót lại chút hồng tươi mùa hạ,
Sớm mai về tay hái nụ chiêm bao.
Nơi khoảng trời riêng em , bài thơ tôi trú ngụ.
Môi nhạt nhòa son cũ. Đêm thật dài lời ru,
Rớt xuống giọt sương , long lanh màu sẫm đục.
Trên vai tôi đọng lại một mùa thu.
Nơi khoảng trời riêng em, là lời em chưa nói,
Riêng tôi nghe sau những nụ cười.
Mắt lệ rưng rưng...
Nơi khoảng trời riêng em có bài thơ tôi chưa viết...
Gót chân buồn chưa đi hết một đường mưa
Nơi khoảng trời riêng em, rất gần nhưng cũng xa.
Sóng gào thét mãi vươn mình đứng dậy.
Bờ xa xôi hải âu về, mỏi mệt vượt trùng dương.