Giàn hoa giấy hôm nào ngày ta quen biết nhau
Giàn hoa giấy em trồng tình anh vun đắp xây
Tụi mình mong sao hoa kia nở nhụy hồng,
Ta nên vợ nên chồng tình kia thôi sang sông.
Rồi theo tháng năm dài tình ai cũng đổi thay
Giàn hoa giấy em trồng còn đây bao ước mong,
Hẹn ngày bên nhau cho đến lúc bạc đầu
Chung nhau một nhịp cầu không bao giờ mình xa nhau.
[ĐK:]
Rồi một chiều từ nơi phương xa
Có người khách lạ sang đây hỏi thăm dò
Người bảo em sang đò em bằng lòng rời bước sang ngang.
Buồn tiễn đưa em về nơi bến lạ
Em theo chồng về bên ấy xa xôi
Hoa năm xưa bên anh màu hoa trắng
Nay sang màu làm vụn vỡ tình ta
Chợt nhói con tim, vọng về từng kỷ niệm
Hoa xưa hẹn ước rồi để mình anh xót xa thôi.
Giàn hoa giấy hôm nào còn đây bao nỗi đau
Giàn hoa giấy đâu rồi tình ta đã rẽ đôi
Mừng ngày vu quy em tôi bước theo chồng
Bên sân đầy xác pháo hồng như hoa màu vụn vỡ trong tim.