Đường khuya vắng lẻ loi, mình anh cất bước
Đi về đâu, tìm bao ký ức, xưa còn em
Giờ đây, đã trôi đi rất xa
Người quay lưng, để lại kỷ niệm ấm áp
Bao lời yêu nhạt nhòa, cứ thế âm thầm trôi
Anh đợi em, dưới cơn mưa vội vã
Gọi mãi tên em
Trong giấc mơ, xa vời người hỡi
Tình yêu ấy dành lại, ký ức chôn sâu vào niềm đau
Ngày tháng cô đơn
Sẽ qua, dấu yêu này là mây khói
Và rồi anh sẽ quên đi, những ngọt ngào đã trao
Người ơi, em ra đi mang theo, tình yêu ấy
Trong con tim cô đơn, còn lại đây
Vội vã bước qua, cơn mơ có em từng đêm mong chờ
Giờ đây không ai đi theo em chiều buông nắng
Không ai cho anh em thêm ngày êm ấm
Còn đó tiếng yêu mà em đã trao anh giờ tan vỡ
Ngày hôm qua chỉ là giấc mơ xa vời