Nước dưới sông con nước ròng nước nổi
Anh thương người quá đỗi người ơi
Bông bần rụng trắng chơi vơi
Chiều nay đứng đợi bao lời nhớ thương
Đã yêu nhau sao quên lời ước hẹn
Quên câu thề quên cả tình quê
Dòng sông bên lở bên bồi
Thương người bên ấy một đời ai ơi
Hò ơi, bông bần rụng trắng bờ sông
Thuyền em tách bến sang sông mất rồi
Đêm dài chiếc bóng đơn côi
Bao mùa nước nổi anh còn nhớ ai
Hò ơi, sao đành bỏ bạn người ơi
Lời thương còn đó nay đành cách xa
Em quên điệu lý cây bần
Chiều qua bến đợi lòng còn vấn vương
"Em quên điệu lý cây bần
Mắm kho khô sặc, nước cần có nhau
Giờ em trôi dạt nơi đâu
Còn nghe điệu lý hôm nào bên sông"