Con đường em đi thu vàng nắng nhạt
Em có quên người đợi chờ lá bay
Khung trời em mang ngàn cây thay sắc
Em có trao người vương vấn hương say
Tôi về nơi đây lòng nghe gió lộng
Ghi nhớ nơi này hình dáng mưa thu
Cứ ngỡ tình thơ im lìm giấc ngủ
Trên lối ngậm ngùi nắng đã cổ xưa
Tôi vẫn mơ hình dáng em Hà Nội
Suối tóc buông mềm liễu rũ hồ Gươm
Bao năm phiêu du tình còn Văn Miếu
Ngàn năm ca dao vương vấn mãi hồ Tậy
Con đường năm xưa cây hàng lá nhỏ
Chiếc lá rơi về ghi chút tình thơ
Bên trời mênh mang còn mơ nắng ấm
Tô thắm con đường Hà Nội mùa thu