Người đi quá vội niềm vui chưa trót vui
Mặt gặp mặt rồi lời thương không dám ngỏ
Chưa một câu hứa vội chia tay rồi
Đường vui chơi lắm nẻo biết gặp nhau nữa thôi?
Ngoài mưa vắng rồi đường khuya riêng bóng tôi
Tuổi mộng vào đời nhờ cơn mưa khéo đổ
Bên hàng hiên phố, chợt yêu thương rồi
Nhà em không biết ngõ thăm người thăm nơi mô?
Đêm, đêm qua đêm, nghe mộng nhiều thêm
Ghi yêu thương trên những dấu chân tìm
Trong buồng tim trong giấc ngủ
Trên hai ngón tay vàng.
Và quên tháng ngày từ khi say chiến chinh
Một lần về tìm đường xưa khu phố nhỏ
Không bàn chân bé dìu yêu thương về
Chợt nghe ôi buồn tủi
Đêm dài đêm đơn côi!