Mùa thương trong mắt trong tay trên làn tóc
Mùa thương như cánh hoa tươi mang đầy hương
Tựa hồ thu đón ánh sáng trăng đêm
Mây dắt gió đến quê hiền
Khung trời xinh như bức tranh.
Hỡi người xa vắng sao quên nơi tổ ấm
Để người em gái biếng tô đôi vành son
Để vầng thâm giếng mắt trắng bao đêm
Cho dẫu lấy nước trăm nguồn
Vẫn chưa đầy mắt người thương.
Nhớ nhớ nhớ biết bao là nhớ
Mái tóc nét môi xuân còn kia
Ánh mắt vẫn chưa tan mộng mơ
Thì người đi nở đâu quên lối về.
Về đây anh nhé cho câu thơ tròn ý
Đường hoa thêu nắng cho đôi ta cùng đi
Hình trai soi bóng giếng mắt em thơ
Anh đã lấp kín mong chờ
Tình nay chấp nối tình xưa.