Tôi vẫn hi vọng, tôi vẫn hi vọng, một ngày về.
Tôi vẫn hi vọng một ngày về quê xưa dấu yêu
Kết rơm khô sửa mái tranh nghèo để mẹ già nương qua ngày tháng
Tôi yêu chuộng tự do, yêu hoà bình về khắp muôn nơi
Cho quên đi tháng ngày lửa khói để tìm lại những cuộc vui.
Hi vọng nhiều cho tương lai
nhưng tương lai bao giờ sẽ đến, sẽ đến ai ơi
Đời tôi bao nhiêu năm miệt mài sương gió vẫn nuôi hi vọng
Tôi vẫn hi vọng lời nguyện cầu trên đoá môi khô
Sẽ không là tiếng quạ trong đêm.
Tôi vẫn hi vọng chiều Hà Nội mai kia sẽ vui
Phố xanh xao một sớm khoe mầu nhớ Sài Gòn hoa đăng ngập lối
Quên sao được chuyện xưa, đêm tạ từ nàng khóc như mưa
Tôi bâng khuâng thấy lòng tiếc nuối, thương nhiều về kỉ niệm thôi.
Tôi được về yêu bên em, hay xa em không cần biết đến dĩ vãng em ơi
Đời tôi yêu phong sương bụi đường chinh chiến đã lâu quen rồi
Tôi chỉ mong rằng đẹp lòng người yêu dấu phuơng xưa
Lẻ loi một chút tình cô liêu.
Tôi vẫn hi vọng một chiều bình yên bên lũ em
Để tung tăng lựa gió tung diều, ngắm đàn cò lang thang về tối
Thương thay bà mẹ quê, sáng chợ về nặng gánh cau khô
Đêm qua đêm gối đầu vẫn nhớ nguyện cầu ngày con mẹ sẽ về.
Tôi đợi từng phong thư xanh
sao lâu nay thư chẳng đến nữa đến nữa tim ơi
Tình yêu đang dâng cao thình lình chắp cánh đã bay xa rồi
Tôi chỉ hi vọng chuyện tình minh tha thứ cho nhau
phút ban đầu có gì thương đau
Tôi vẫn hi vọng tôi vẫn hi vọng một ngày về.