Tôi sẽ về về thăm quê hương ngày xưa
Còn nhớ thương lắm nơi mà tôi bắt ốc, bắt còng
Ngoại dắt tôi đi qua bờ đê bước nhỏ gập ghềnh
Đời ngoại gian nan lời ru buồn như khúc dân ca.
Những đêm về vầng trăng nghiêng nghiêng đầu thôn
Lòng thiết tha quá nhưng giờ đây tôi đã xa rồi
Ngoại nhớ thương con đêm từng đêm thức trắng ngậm ngùi
Vì ngoại thương con, con thương ngoại, con nhớ muôn đời.
[ĐK:]
Sơn Hà ơi! sông cạn đá mòn đổi thay
Riêng lòng tôi mãi nhớ quê nghèo
Đây con đường xưa, những hàng thông năm nao đã già
Đường về quê xưa ngọn núi buồn vẫn đứng chơi vơi.
Quê ngoại tôi đâu còn những chiều ầu ơ
Cánh diều con bay mất đâu rồi
Đây con đường đê nhớ về quê năm nao ngoại về
Giờ ngoại tôi đâu, sao chỉ còn mái lá tiêu điều?