Nam: Em gái ơi, em gái
Nữ: Có chuyện gì vậy anh.
Nam: Em tên gì, cho anh làm quen nha.
Nữ: Anh và em chưa gặp bao giờ mà.
Nam: Trước lạ sau quen mà em.
Nữ: Anh ơi, mẹ em không cho em nói chuyện với người lạ đâu.
Em đi đây.
Nam: Em, Em đừng đi, anh có điều muốn nói.
Nữ:Điều gì anh nói lẹ nha.
Em phải về vì trời sắp tối.
Nam:Lần đầu tiên, nhìn em xao xuyến
Ánh mắt long lanh, tim này đã phải lòng em
Đã yêu em từ giây phút mới quên ban đầu
Nàng đẹp xinh diễm kiều thướt tha
Như tóc thơm hoa mai
Đêm nằm vấn vương mong đợi tình em
Nữ:Và giờ đây, lời xưa hẹn ước
Sẽ mãi bên nhau, ta thề sống mãi cùng nhau
Đã yêu nhau, mình chung lối đắp xây cuộc tình
Trọn đời em chỉ yêu mình anh
Em phải đi phương xa
Bao lời thủy chung hứa hẹn tình ta.
Nam: Em sắp đi đâu vậy.
Nữ: Mẹ bảo em lên sài gòn
Nam: Làm gì trên đó.
Nữ: Em phụ bán quán cơm cho Dì.
Nam: Em đi khi nào về
Nữ: ba tháng là em về.
Nam: Sài gòn nhiều cám dỗ, anh sợ em xa ngã.
Nữ: Anh an tâm, em còn có Dì
Em biết anh không muốn em đi
Nam: anh đâu có, gì anh thương em, anh sợ mất em.
Nữ: Em sẽ không yêu ai ngoài anh đâu.
Thôi em về chuẩn bị sáng mai đi rồi
Lên đó em sẽ viết thư cho anh.
Nam: Em về chuẩn bị đi
Lên tới nơi viết thư về cho anh biết.
Nữ: Em nhớ mà, em đi đây!
Đoạn khúc lam giang
Nam:Em giờ em nơi đâu, em nhớ chăng những lời ước trao
Tình anh thủy chung mong chờ
Luôn nhớ ngày đôi mình gặp gỡ
Lòng nguyện thề sắc son, mãi yêu em trọn đời em ơi
Cho dù cách xa ngàn khơi
Anh vẫn muôn đời chỉ yêu một mình em thôi.
Đêm nằm lòng quạnh hiu
Thương nhớ em ơi
Nơi xứ xa đô thành, lòng người hiểm sâu
Cậm bảy chông gai, em sống làm sao
Khi có mình chốn đô thành không gia đình
Nhờ tình thương của Dì
Đã 2 tháng qua, không thư từ
Lòng anh nhớ em vô ngần em hỡi.
Biết em phương nào có còn yêu anh
Quyết lên đô thành tìm gặp em.
Cho lòng bớt nhớ thương.
Câu 1:
Nam: Em ơi sau ngày em đi lên sài gòn phụ Dì bán quán.
Là lòng anh bao nỗi âu lo vào ra suy nghĩ lo lắng vô cùng.
Bởi chốn đô thành tình nghĩa không bằng tiền.
Em hứa với anh là khi tới sài gòn
Em viết thư gửi về để anh được yên tâm.
Giờ đã hai tháng qua anh chẳng nhận được thư em.
Anh không biết cuộc sống em như thế nào.
Trên bước đường vạn nẽo gian truân.
Mà chỉ mình em buôn ba nơi viễn xứ.
Nữ:Trách ai vô tình làm anh bao ngày qua
nhớ thương em nhiều, đêm nằm lệ sầu đầy vơi.
Nam: Bao đêm, anh nhớ thương em
nhớ em rất nhiều, mỏi mòn trông tin
nhưng em quá vô tâm.
Hai tháng mà em chẳng viết thư
Để cho anh lo lắng em nhiều hơn
Nữ: Anh đừng hờn trách chi em
Vừa đến nơi em đã phụ giúp Dì.
Nên đành lỗi hẹn cùng anh.
Biết anh mong đợi nay về thăm anh.
Anh ơi xin anh đừng hờn trách.
Khi vừa đến nơi em đã phụ giúp cho Dì.
Em phụ rữa chén, lau bàn quét dọn
Em làm từ 5h sáng đến 6h chiều.
Nên không có thời gian mà viết thư cho anh.
Em cũng biết lòng anh đang rối bờ ruột gan.
Em đã xin Dì nghỉ vài hôn về thăm anh.
Mong anh đừng giận hờn người yêu bé nhỏ.
Em không bao giờ quên lần đầu tiên mình gặp gởi.
Tình em yêu anh mãi sẽ không đổi thay.
Nam: Anh tưởng em có người khác quên anh rồi chứ.
Nữ: Em không yêu ai ngoài anh đâu, anh còn giận em không.
Nam: Anh hết giận rồi, em về có mấy ngày thôi sao.
Nữ: Dạ, quán Dì em bán đắt quá, em phải lên sớm để phụ Dì.
Nam: Anh báo em một tin vui
Nữ: Tin gì nói em nghe đi
Nam: Thằng bạn anh mở công ty ở Cà Mau.
Nên nhờ anh quản lý cty giúp một thời gian.
Nữ: Khi nào anh đi
Nam: Một tuần nữa anh đi.
Giờ anh em mình ra bờ sông tâm sự
Nữ: Dạ
" Hai tháng sau"
Nam: Anh xin lỗi, do công việc quá bận rộn.
Vì vậy anh ít liên lạc với em.
Nữ: Bấy lâu em cứ ngỡ là anh quên em.
Nên ít thư từ liên lạc. Nay gặp anh em mừng lắm.
Hai đứa mình tâm sự chút là em đi.
Nam: Mau vậy em.
Nữ: Dì mới gọi em, bảo em lên sớm.
Nam: Em đi mạnh giỏi.
Rồi thời gian, gần nhau giây phút
Mãi lo tương lai, nên nàng cứ ngỡ lòng tôi
Đã không yêu, tìm duyên mới để tôi nghẹn lòng
Nàng làm ngơ giả vời yêu tôi
Bao tháng tôi nhận ra
Em đã quên lời thủy chung ước hẹn ngày xưa
Mình đành xa, tình chia hai lối
Nhói đau tim anh, em về sống mãi cùng anh
Hứa thương em, mình chung thủy chẳng đổi thay lòng
Tình yêu xưa, mãi còn hằng ghi
Anh nhớ thương em ơi
Tim này vẫn luôn mong đợi người xưa
Vọng cổ:
Câu 5:
Nữ: Anh ơi hãy hiểu cho em mà đừng hờn trách.
Mấy tháng nay em không nhận được thư từ anh gửi nên
em nghỉ rằng anh đã bội ước vong thề.
Em đã khổ đau suốt mấy tháng liền.
Lòng cứ ngỡ rằng anh đành tâm phụ bạc nên em âm thầm lặng lẽ ra đi.
Giờ gặp lại nhau mà lòng nhiều chua xót đắng cay.
Anh ơi, anh hãy xem đôi mình có duyên mà không nợ
Dù có thương nhau nhưng mình đành xa cách.
Vì em đã sang ngang cấp bước theo chồng.
Nam: Cớ... cớ sao phụ tình, lòng anh nát tan đau buồn.
Còn đâu giấc mơ hôm nào
Vì đã muôn đời cách xa
Người hỡi, thôi đành mất nhau.
Nữ: Đã... đã xa nhau rồi, thì anh hãy quên thương sầu.
Đừng nhớ đến em thêm buồn, ngày tháng nhớ người xứ xa.
Mình đã đôi đường cách xa.
Nam: Dù đôi mình muôn đời xa cách, nhưng lòng anh mãi nhớ em
yêu em đến trọn cuộc đời.
Em hãy về mà vui duyên mới
Đừng để giọt sầu thấm ướt đôi vai.
Em về hạnh phúc trăm năm.
Còn anh nhớ mãi bóng hình người xưa.