Thiếu phụ buồn canh khuya lẽ bóng
Thiếu phụ sầu giấc ngũ đơn côi
Sương đêm âm thầm ngân loãng
Rượu vào thế giới lạc loài
Mộng ngày , dĩ vãng chỉ là hư vô
Những giọt buồn xuôi theo ngày tháng
Xếp thành từng suối lệ thương đau
Trăm năm ai người tri kỷ
Cuộc đời biết có nghĩa gì
Cuộc tình đánh mất từ khi vào đời
Thiếu Phụ buồn giấc ngũ đơn côi
Thiếu phụ sầu thương nhớ xa vời
Đêm đêm trong khung trời lặng lẽ
Thiếp ước muốn hóa ra thành đá
Bao năm nhớ thương hồn lạnh giá
Nhớ độ nào gương xưa còn đó
Khách má hồng lắm nỗi truân chuyên
Gương kinh kha hùng muôn thưở
Người về có nhớ những gì
Mộng đầu chắp nối , nguyện xin đơi chờ