Ta gọi em vùng xanh xao 
bờ tóc buông xuôi nghẹn ngào 
tay dài vương tình hư hao 
nghe đời mình là kiếp sau 
phương trời mưa buồn không em 
hoa xác xơ vương ngoài thềm 
giọt sầu che trăng lên 
cơn mộng về làm đau thương thêm 
con đường em về bơ vơ 
hoa tím nghiêng nghiêng đợi chờ 
chân gầy đi về năm xưa 
không còn một lần đón đưa 
ta nhìn mây buồn lên cao 
nghe những đam mê gục đầu 
còn gì cho nhau đâu 
hay chỉ còn đầy men thương đau 
Lạy trời cho tình em thay áo mới 
lạy trời cho người yêu quên dĩ vãng lạc loài 
lạy những hồi chuông ban mai 
lạy những lời kinh mê say 
hạnh phúc về cho em vui một đời