Cô em đeo giỏ hái mồng tơi
Hoa lá quanh người lác đác rơi
Mồng tơi ứa đỏ đôi tay nõn
Cô bé nhìn tay nhí nhảnh cười.
Này cô em nhỏ hái mồng tơi
Rẽ lá cô xem trốn vội vàng
Quên giỏ mồng tơi bên giậu vắng
Anh đem nhặt lấy gửi đưa nàng.
Rồi một chiều đông chiều lạnh giá
Cảnh xưa gò ngựa một mảnh trời
Em đã ra đi trong lặng lẽ
Cây khô giậu đổ héo mồng tơi.