Khoác áo chinh nhân đi khắp nẻo đường quê hương từ độ máu khơi giòng.
Tôi xa miền thùy dương xa người em gái nhỏ tóc xanh xanh màu trùng dương
Chiều nao chia ly mắt em rưng rưng sầu xa nhau ai không buồn
nhưng quê hương đang cần bàn tay góp sức trai
ân tình riêng mình xin hẹn lại ngày mai
Phiên gác đêm nay nghe tiếng lòng thầm nỉ non nhớ về chốn xa vời.
Quê tôi miền thùy dương có mẹ thương đã già lưng gầy uốn nặng thời gian.
Chiều nao run run nắm tay con dặn dò:
con ơi vui lên đường đem thân trai tung hoành lập công với núi sông
thanh bình con về cho quê mẹ TRÒN THƯƠNG.
Mẹ ơi con nhớ thương mẹ mỗi chiều hiền hòa
miền cát duyên hải mẹ nguyện cầu cho con trai đi yên lành.
Người yêu ơi! thương nhớ khôn nguôi mái tóc xanh ôm kín vai gầy đêm trăng nào mình dìu nhau mơ chuyện ngày sau.
Trường Sơn ơi..ơi...ơi! hãy vươn lên cho lá xanh màu dưới nắng vàng hoa bướm giao tình
cho giòng sữa mẹ ngọt ngào tình thương.
Đời lính phong sương đâu biết ngại ngùng chốn chân dù đường chinh biến còn dài,
đêm vơi chợt qua mơ nghe ròn tiếng súng thù xót xa quê mẹ lầm than.
Đời trai hôm nay hiến dâng cho sơn hà
tơ vương xin giã từ câu ca dao ngọt ngào hẹn ngày tan chiến chinh,
cho đàn con vẻ vang câu hò đoàn viên
Mai này ta về vui điệu hò QUÊ HƯƠNG.