Tân Cổ Đừng Gọi Tôi Bê Đê

Tác giả: Hoài Linh & Trường Lê
Nhạc:
Từ lúc ra đời bao đắng cay.
Còn đâu mơ ước ngày sau này.
Trời đã vô tình mang cay đắng.
Để thương đau nặng mang.
Tình yêu với người cùng giới.

Lòng ngỡ trôi dần theo tháng năm.
Ngờ đâu còn mãi nào phai mờ.
Dù biết nhưng lòng không dám nói.
Xót xa khi là trai
Làm sao xây đấp gia đình.

Vọng Cổ:
Câu 1:
Trời ơi bởi do đâu mà tôi sinh ra đã mang 2 dòng máu.
Trai chẳng ra trai mà gái nào phải gái đồng tính hay luyến ái
mà sao tôi thích con trai để giờ đây ôm nỗi đau... buồn.

Khi sinh tôi ra cha mẹ thật vui mừng.
Ngày đêm cha mẹ thường cầu mong cho tôi mau lớn.
Để trở thành người tài đức cho mai sau.
Nhưng có ai ngờ đâu số phận mãi đẩy đưa.
Tôi không phải là người mà cha mẹ hằng mơ ước.
Khi gia đình chỉ có tôi là trai.
Mà giờ đây tôi lại là người đồng tình.

Vọng cổ:
Câu 2:
Trời đã vô tình mang cay đắng.
Làm sao mà xây đấp gia đình.
Tôi không yêu con gái.
Mà tôi thích con trai mới lạ kỳ.
Lòng ngỡ rằng thời gian sẽ làm tính tình thay đổi.
Đã bao lần trăng tròn lại khuyết nhưng tôi vẫn thích con trai.
Dù biết nhưng lòng không dám nói.
Khi cha mẹ đang mong đợi ngày thành gia lập thất.
Mà có nói ra chắc gì người đời thấu hiểu.
Lại còn miệt thị với khinh khi.

Nhạc:
Bê đê sao đời hay gọi thế
Miệt thị với khinh khi
Nào tôi có làm gì sai
Cũng không gieo đau buồn
Gọi tôi biến thái
Mãi luôn xem thường.

Mình cũng con người không khác nhau
Người ơi đừng mai mỉa xem thường
Người hãy thương dùm cho số kiếp
Đã mang bao niềm đau
Hãy xem phận số an bài.

Vọng cổ:
Câu 5:
Tôi không làm gì sai cũng không gieo đau buồn cho nhân thế.
Sao người đời gọi tôi là biến thái miệt thị khinh khi mãi xem... thường.
Khi mới sinh ra tôi là người ngoan ngoãn hiền lành.
Tôi không biết, cũng không hiểu.
Tại sao mỗi khi gặp tôi mọi người điều miệt thị khinh khi.
Tôi không làm gì sai, không la cà quậy phá.
Sao người ta vẫn xem tôi là đứa chẳng ra gì.
Nhiều người còn bảo tôi là đứa bệnh hoạn.
Nên càng lánh xa không chút thương tình.

Vọng cổ:
Câu 6:
Thân hình này là do cha mẹ sinh ra.
Sao người đời lại mỉa mai xa lánh.
Tôi nào có tội tình chi.
Xin đời đừng gọi tôi bằng 2 tiếng bê đê.
Người ơi hãy thương dùm cho số kiếp.
Đã mang bao niềm đâu.
Tôi đã biết trời không thương nên gieo cay đắng.
Và tôi xem đây như số phận an bài.
Cho dù tôi có ra sao đi nữa.
Thì tôi cũng là con người chẳng khác nhau.
Người ơi xin hãy thương dùm đời tôi.
Xin đừng gọi tôi là biến thái.
Đừng gọi tôi là bê đê.
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Trường Lê
Bài này đã được xem 2556 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4