Nghe nói Sài Gòn mưa lớn.
Nên phố phường chắc đã thành sông.
Đường mưa ngập hơn nắp cống cuộn đầy rác nghe sao xót lòng.
Xe máy chạy xuôi theo sóng. Không thấy đường nước đã ngập mông.
Cầu cho đừng rơi vô cống và sụp ổ voi là đời biết thương em rồi.
Trời trút xuống nhiều mưa
Thân em hứng sao cho vừa (dừa)
Thương em thoát nước ơi xin giữ lời
Đừng vẽ vời dự án nữa người ơi!
Tiền là tiền của dân
Cấp đi thoát lại mấy lần
Giờ này nhìn mưa rơi
Chỉ biết kêu vô vọng Trời Ơi!
Em nhớ nhà thân thương quá. Nên quyết về dẫu phải vượt sông.
Nhà em đường đi không khó. Mà chỉ khó qua sông vắng đò.
Em hứng trọn nguyên con sóng. Xe tải làm rét lạnh lòng em.
Đường xa giờ xe chết máy nhìn đèn khuya lòng chợt nhớ nơi em dìa.
(Còn đâu đường xưa khô ráo. Vì trời mưa đường ngập tới mông em rồi.)