Chiều xuống mây về lá nhẹ rơi
Kìa con nhạn trắng đuổi sương trời
Mờ xa cơn gió về thương nhớ
Để nắng buông sầu tràn sóng khơi
Nỗi nhớ nhạt nhòa phút nồng say
Làn môi còn đó nét mi gầy
Anh ơi! Có nhớ yêu thuở ấy
Đẫm ướt mưa về rối vòng tay
Chiều rơi lá đổ khóc duyên đầu
Ùa về kỷ niệm rớt tình ngâu
Ngày đợi chờ ai quá dài mãi đêm thâu
Và cuộc tình buồn lạnh lùng trói tim sầu
Người ơi! Nhớ hoài cũng đành thôi
Phôi pha bạc tóc dáng bên đồi
Mộng tàn thơ dại xin trả hết
Như làn khói rũ xóa tim côi