1. Em quên anh đi vậy em nhé
Rồi đứng lên ngoảnh đi bước ra bỏ em ngồi lặng lẽ
Từ phía sau thấy anh dứt khoát lắm nhưng sự thật chẳng như vậy
Vì em hiểu anh bao giờ em? mà em lại nghĩ anh quyết tâm?
Chia tay em thật ra là anh đã
Đã bao ngày đêm nghĩ cách để em chấp nhận rời xa
Còn hơn ngày qua ngày biết em ở bên cạnh ai chẳng ngại ngần
Anh đây rất đỗi ân hận, chẳng thể có những thứ em cần.
[ĐK1:]
Vì chẳng hạnh phúc nên rời xa, mỗi người một ngả
Phải chăng thói quen đâu cần một người thứ ba
Để em hạnh phúc bên người ta, chẳng sao đâu mà
Tự sâu thấy nhau như những người xa lạ.
* Đôi khi anh cần em ra đi
Bên nhau chi rồi cũng phải phân ly
Bên nhau chưa lâu chưa cho bao u sầu
Bên nhau chưa lâu chưa vơi những lúc đầu
Buồn thật là nhiều nhưng lòng vẫn yêu.
Đôi khi chẳng cần phải bên nhau
Xa nhau để bây giờ lại thương đau
Bên nhau chưa lâu chưa cho bao u sầu
Bên nhau chưa lâu chưa vơi những lúc đầu
Buồn thật là nhiều mà chẳng ai thấu hiểu.
2. Ta nên thôi nhau từ lâu mới phải
Vì kể ra chúng ta đã từ lâu chẳng là của nhau
Từ lúc anh biết yêu biết thương nhớ anh tự nhủ với lòng mình
Là em có yêu không vậy, mà em đối xử thế này đây?
[ĐK2:]
Đừng yêu một lúc hai người nhé, nếu anh chọn nhé
Thi anh sẽ khuyên em để người ta chở che
Đừng dùng hạnh phúc bên người ta ở bên anh mà
Tại sao ánh mắt đượm buồn, cảm xúc dâng trào, tay gạt nước mắt.