Tiếng trống tựu trường, buông lơi buông lơi
Nước mắt học trò, mưa rơi mưa rơi
Những tấm bảng đen, trên nền áo trắng
Ghi lại mùa hè, đỏ lửa tả tơi....
Trên bụt giảng đầu năm, thấy vắng bóng thầy
Viên phấn gãy, còn vương hơi ấm bàn tay...
Tôi thẩn thờ, mang tiếng trống buồn vào lớp
Nhìn bụi phấn im lìm,
tôi biết thầy không còn ở trên đời nầy...
Cô giáo mới, nét buồn không son phấn
Tóc mây bay, sương điểm mấy sợi già
Chồng cô chết trận, trong nghiệt ngã
Một cuộc thí quân, ai nỡ bày ra...
Rời bụt giảng, cô hỏi thăm từng đứa
Mỗi tấm bảng đen, một vùng đất lửa
Quảng Trị, Thừa thiên, An Lôc, Đắk Tô
Người ra đi, có mấy ai trở lại bao giờ....
Nhìn nữ sinh, ngồi góc bàn cuối lớp
Buồn người yêu, đang tuổi sinh viên
Mới chết trận, sau mùa tổng động viên
Tôi thoáng đau lòng, cho tình ai dang dở...
Ngồi cạnh bên tôi, bạn thâm tình
Kể chuyện khăn tang, của đời mình:
Nữ quân du kích, về trong xóm
Một trận công đồn, đã hy sinh....
Mỗi tấm bảng đen, mất đi một cuộc đời
Hòa bình ơi, quê hương binh lửa nhiều rồi
Người với người, có lời sao không nói..
Để tấm bảng đen, vắng bóng thầy vô tội
Để cô giáo mới, sớm bạc đầu tóc rối
Để tình yêu học trò, vội vĩnh biêt chia phôi...
Tháng 9.1972
Anh Thi Đi