Cánh hoa vàng Quỳnh Anh rơi trên lối xưa
Gót chân ngà ngập ngừng trên con phố thưa
Lối em về chiều ngập giăng nỗi nhớ
Vấn vương hoài giọt tình bên song chờ
Thoáng dỗi hờn cùng những dại khờ
Đã xa rồi mùa tìm trăng trong mắt em
Tím sương chiều kỹ niệm tan theo bóng đêm
Nắng vô tình làm nhạt màu xưa mắt biếc
Phố tôi về nay nhuốm màu ly biệt
Mãi xa rồi niềm hạnh phúc bên em
Tôi lặng nghe tiếng dế kêu đêm
Như hôm nào lặng say hơi ấm môi em
Bao mặn nồng dâng kín con tim
Nghe hương tình còn hoài lưu luyến
Mây chiều nay vây kín trăng non
Như hững hờ vùi chôn hoang phế tim son
Sương mờ buông bóng dáng bên song
Trong nghẹn ngào nỗi đau sao vẫn còn