Bạn ơi quê ta có con sông tắm mát tuổi thơ mình
Có những cánh đồng lúa trĩu nặng bông
Dưới lũy tre xanh xóm mình hóng mát
Quê hương đã qua rồi thời lửa đạn
Ta được sống trong hòa bình
Sâu nặng những ân tình từ thuở cha ông
Vai mẹ vai chị nặng trĩu gánh gồng
Chiều quê xôn xao gió mơn man đêm gọi ánh trăng vàng
Dưới mái trường làng giọng đọc em thơ
Ôi những ước mơ ngày xưa tha thiết
Bao năm nơi xứ người còn lẻ bạn
Ta nợ quê một mối tình
Nợ giếng nước sân đình, nợ gốc cây đa
Nợ chú mục đồng tiếng sáo lưng trâu
[ĐK]
Nhớ nhớ thương thương
Ơi quê hương đang đợi
Con chim chiều đang gọi
Người ở xa về quê mà nghe lại lời ru của mẹ
Mà đếm những sợi bạc trên mái đầu của cha
Đất nước quê ta
Ai đang xa nguồn cội
Như chim non rời mẹ
Chỉ muốn quay về nôi chốn bình yên giấc mơ là thật
Đi khắp bốn phương trời chẳng ở đâu bằng quê mình.