Có lẽ đêm nay em chỉ cần anh 
em nhớ môi hôn thật mềm 
phòng lạnh tanh thiếu đi một người. 
Có lẽ đêm nay em chẳng cần chi 
khi biết anh không trở lại 
cần thiết chi, cần thiết chi hơi thở kia. 
Đặt lưng xuống đây 
nằm nghe nỗi đau 
mặc cho từng giấc mơ 
đánh thức đêm dài... 
Nhịp tim yếu đi từ nơi khóe mi, 
từng giọt rơi vội xuống đây đôi ta kết thúc. 
Hết.... 
mất anh rồi. 
Cần chi nữa cơn mưa cuối cùng 
để hơi ấm kia dần cho ai. Giờ hết... 
mất anh rồi. 
Cần chi nữa lung linh ánh đèn 
giờ soi bóng em ngồi qua đây 
Đã hết.... hú no no 
Cần chi nữa đôi môi mỉm cười 
cười sao nổi khi vừa xa nhau 
Đã hết... mất anh rồi 
Chỉ còn sót hơi thở cuối cùng 
để em biết anh vừa ra đi. 
Hết rồi...