Giơ bàn tay chạm khẽ bờ môi và cho tiếng yêu thương ngập tràn nơi con phố dài khi lần đầu mình hẹn nhau.
Mắt nhìn nhau và say đắm với bản nhạc tình mà lần đầu tiên em viết trao tặng riêng anh.
Em vẫn đang chìm đắm.
Vào giai điệu bên cạnh nhau.
Thế mà giờ đây chỉ còn riêng em với nỗi cô đơn hao gầy.
Em hỏi anh như thế, có phải là mình đã hết?
Thế mà anh vẫn lặng im để em loay hoay đi kiếm câu trả lời.
Em lục tìm những kí ức.
Ngày ta vẫn có nhau, từng giờ ta vẫn bên nhau.
Mà tình phai, người bỏ đi.
Xin anh đừng cố níu kéo điều gì khi lời yêu trao nhau là trò đùa.
Và hãy bước ra khỏi, cuộc đời em đã gây dựng.
Em chẳng phải đồ ngốc...eh eh
Em chẳng phải đồ ngốc...eh oh
Em chẳng phải đồ ngốc...eh eh
Em chẳng phải đồ....ngốc.
[Rap]
Em ngừng chơi với chú!
Họ nghĩ rằng em chẳng biết
Họ chẳng thấy điều mà em thấy
Mà anh ra đường mà táy máy
Nè va li anh ơi! Anh cầm lấy
Thôi việc mà gì giỡn chơi hoài, bạn trẻ, giỡn chơi hoài àh
Khi anh khoe phú quý là khi mà em ngừng yêu bố thí
Uh
Tên ai cũng biết rồi quấn một điếu để kính biếu
Đi ngược đi xuôi rồi lấy hộ chiếu ra đối chiếu
Nhiêu khê rồi đến một lúc nào đó còn có gì thiếu?
Su motherfuckin’ boi, không phải giới thiệu