Đã bao lần bước qua cùng một con đường.
Mà ngày xưa chúng ta vẫn thường đi qua.
Niềm hạnh phúc quá mong manh.
Khi vòng tay buông lơi tiếng cười.
Con đường xưa giờ lẽ loi chỉ mình anh.
Nắng buông dần lá khô rơi đầy lối về.
Ngàn cơn gió thổi qua se lạnh con tim.
Lời em hứa theo làn mây nỗi đau kia bên anh suốt đời.
Bước chân anh lặng lẽ trong màn đêm.
Con đường xưa đó đôi mình đi qua.
Con đường ngày xưa chia đôi lối về.
Đường em bước có bao người sao đường anh cô đơn lẽ loi.
Đường xưa hỡi đã không còn em anh đi qua mỗi sớm mỗi chiều phải chăng là trái tim anh con nhớ em