Gió đông về giữa đêm dài
Buốt đôi vai mình anh ngồi đây nhớ nhung
Nhớ phút giây ngày ta kề vai dưới trăng
Nhớ sao một làn hơi ấm.
Biết bây giờ ở phương nào
Có nhớ không bình yên ngày xưa hỡi em
Có biết đâu hai ta giờ lại như thế này
Mộng uyên ương giờ đây rẽ chia làm đôi.
[ĐK:]
Người ra đi hãy cứ bước trên con phố tình
Mà em đã chọn một lối cho riêng mình
Dù rằng ngày mai sau lỡ ta gặp lại
Thì hãy xem ngày xưa là một giấc mơ.
Và trong anh vẫn sẽ giữ nguyên vẹn giấc mộng
Lòng anh vẫn thật tâm chúc em yên bình
Vẫn bước con đường riêng nhưng vẫn luôn nhớ về
Ngày hạnh phúc mình đã có nhau một thời.