Ngày nào tôi giã từ,
Quê nghèo mà bước đi.
Mong sao tương lai,
Như ai về giúp Mẹ.
Đến khi như người,
Bao lần nhớ tới Mẹ đâu.
Để giờ đây tất cả xa rồi,
Như là mây khói mà thôi.
Chiều nào con trở về,
Xin Mẹ hiền thứ tha.
Bao nhiêu năm qua,
Trong nhung gấm lụa là.
Để Mẹ quê nhà,
Tảo tần đôi gánh chè xôi,
Thời gian trôi tóc mẹ bạc rồi,
Con nghẹn ngào cắn môi,
Mà rưng rưng nước mắt.
Mẹ ơi! con trở về đây.
Mẹ buôn đôi gánh trên vai.
Ôm lấy đứa con tha phương,
Mẹ hôn mắt tuôn suối lệ.
Vòng tay hơi ấm ngày nào,
Mẹ như biển lớn trời cao.
Mà tình thương,
Muôn thuở vẫn dạt dào.