Khi anh là mênh mông, là mênh mông
Là lúc đôi cánh trái tim anh rất dài và rất rộng
Là lúc anh mơ màng cho giâc mơ bay….
Em nằm bên anh, em có vào mộng cùng anh,
hay em đang thầm ngủ rất say…
*****
Anh bay thật xa để đo chiều dài thời gian của vũ trụ
Anh bay thật cao để tìm khoảng cách giữa hai con tim
Dù bay thật xa và thật cao, và như thế nào đi nữa,
nhưng trái tim anh vẫn mãi nghiêng về trái đất.
Trái đất của chúng mình có mái ấm Việt Nam và em
*****
Khi trái tim anh chạm vào trái đất
Là lúc khoảng cách tim anh và em, anh tính gần nhất.
Đường băng ngắn dần ngắn dấn, dẫn vào sân ga dừng lại
Anh tỉnh hồn gọi thầm :nhớ mãi giấc mơ bay…
Bến Tre, ngày 31.7.1980
Tặng: Phạm Tuân-Gorbatko