Cũng con sông này
Hai đứa mình rong chơi
Trò chơi ngày ấy
xếp thuyền giấy cho em
Nũng niệu em hờn
Thuyền chưa có tên
Thôi em bắt đền
Cái tội anh hay quên.
Thời gian thấm thoát
Hai đứa mình lớn lên
Bên những cây cầu
Soi bóng rặng dừa xanh
Tình Ta trao nhau
Lời yêu thương ngọt ngào
Cho dẫu thế nào
Trọn Đời Ta Có Nhau.
Vào một chiều thu
Em xa chốn làng quê
Tìm Về Thành Đô
Nơi phố xá phồn hoa
Và từ ngày đó
Hai đứa mình cách xa
Tình ta theo gió
Theo mưa bay Nhạt Nhòa
Rồi Một Chiều Đông
Có đám cưới làng quê
Người làm cô dâu
Hôm đó chính là em
Người làm chú rể
Lại không phải là anh
Và từ ngày đó
Em vu quy Theo Chồng
Trò chơi ngày ấy
Giờ chỉ còn trong mơ
Thuyền Giấy năm xưa
Giờ đã trôi xa bờ
Biết đến bao giờ
Thuyền xưa trở lại
Mang theo kỷ niệm
Của một thời tuổi thơ.